xa. Cũng ở khu vườn ấy, nơi có cây Leo Dại bé nhỏ, và mờ nhạt, với trái tim âm thầm với mối tình đơn phương dành cho chàng Nho ở tít trên cao kia. Nàng chỉ là cành leo dại dưới mặt đất bẩn thỉu và ẩm ướt, ngày ngày chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn chàng, chàng, ở nơi xa xôi ấy, là tình yêu duy nhất trong tim nàng. Và nơi đó cũng có những Tia Nắng ngày ngày chiếu sáng cả khu vườn. Nắng ngọt ngào, xinh tươi và rực rỡ. Nắng- nỗi đau ầm thầm,khắc khoải của Nho.
Cây Leo Dại
Ngày lại ngày, cây Leo dại bé nhỏ vẫn nhích dần, nhích dần lên cao để với tới Nho. Nho ở tít trên cao kia, chưa bao giờ nhìn thấy cây Leo dại bé nhỏ, chưa bao giờ nhìn thấy hay cảm nhận thấy những cố gắng của nàng để đến được gần chàng hơn. Chỉ có cây Leo dại là nhìn thấy Nho, vẫn ngày ngày âm thầm, lặng lẽ từng chút, từng chút một tiến đến bên chàng, vẫn ngày ngày mang nỗi đau đớn trong tim mình song hành cùng nỗi đau đớn trong trái tim kiêu hãnh của Nho. Chỉ có Leo Dại mới thấu hiểu được trái tim Nho đang rỉ máu, mới hiểu được những giọt nước mắt Nho đang ngăn không cho chảy qua khóe mi, mới hiểu được tình yêu khắc khoải, đợi chờ Nho dành cho Nắng, bởi nàng cũng như chàng, mang theo tình yêu âm thầm khắc khoải ấy. Ngày cũng như đêm, Nho không thể nghe thấy Leo Dại bé nhỏ, chỉ có Leo Dại nghe thấy tiếng trái tim Nho thổn thức, và cũng chỉ có nàng mới biết chàng đang đau đớn gấp bội lần vẻ ngoài kiêu hãnh của chàng.
Nho
Nho yêu Tia Nắng- một tình yêu âm thầm và đau đớn. Nhưng Nho chưa bao giờ cho ai biết điều này, vì lòng kiêu hãnh không cho phép chàng để ai đó biết mình đau đớn. Ngày ngày, Tia Nắng đến với khu vườn, rọi ánh sáng rực rỡ của nàng xuống tất thảy mọi thứ, kể cả Nho. Không có nàng, tất thảy những loài cây trong khu vườn này sẽ khô héo, cả chàng cũng vậy, sẽ khô héo rồi chết. Nàng yêu kiều và lỗng lẫy, nàng yêu ca hát và nhảy múa suốt ngày, nàng thuần khiết và ngây thơ, và nàng xuất hiện trong những giấc mơ của Nho. Nhưng tiếc rằng nàng chưa bao giờ để ý đến Nho, nàng coi chàng chỉ như những cây khác trong vườn, cần đến nàng cho sự sống. Những người bạn của chàng, họ biết chàng kiêu hãnh và đẹp đẽ, họ biết chàng vươn cao và tuyệt vời nhưng họ không bao giờ biết được trái tim chàng rỉ máu, đang đau đớn khắc khoải trong một nỗi nhớ không được gọi tên mỗi lúc chàng thấy nàng. Họ chưa bao giờ biết chàng vẫn khóc về đêm, chàng đánh mất niềm kiêu hãnh với chính bản thân mình, với chính những giấc mơ của mình. Người ta nói chàng là hoàng tử của khu vườn, nhưng Hoàng tử rồi dù có kiêu hãnh và mạnh mẽ đến đâu rồi cũng sẽ chết đi với thân xác và trái tim khô héo nếu chàng không có Công chúa của mình bên cạnh.
Cây Leo Dại
Cây Leo Dại vẫn ngày ngày kiên trì leo đến bên chàng Nho. Dù mỗi lúc cố vươn mình lên là mỗi lúc nàng phải gánh chịu nỗi đau đớn trong thân xác mỏng manh của mình. Nhưng nàng mặc kệ, nàng chỉ cần được đến bên chàng, chỉ cần được gần chàng. Nàng vẫn cần mẫn với công việc của mình, và vẫn mang nỗi đau của mình và...cả của chàng. Nàng không mong đợi chàng nhận ra mình, nàng chỉ muốn chàng sẽ làm bạn với nàng khi nàng đến bên cạnh chàng, mà không, nàng cũng không mong được làm bạn, nàng chỉ mong có thể đứng bên cạnh chàng. Nàng chỉ hy vọng cùng san sẻ nỗi đau với chàng.
Nho
Chàng thích thú khi một sáng nọ mở mắt, chàng thấy một cây Leo Dại bé nhỏ đang ở bên cạnh. Chàng mỉm cười với cây Leo Dại e lệ, nụ cười dịu hiền nhưng nụ cười ấy giống như nụ cười một vị Hoàng tử ban phát cho thần dân của mình hơn. Chàng thích thú với cách nàng nhìn thế giới xung quanh. Chàng thích thú với cách nàng vượt qua những điều tự nhiên đã sắp đặt cho nàng để vươn mình tới tận ngọn cây xa này. Chàng thấy mình có thể chia sẻ với nàng nhiều thứ, rất nhiều...kể cả điều thầm kín trong trái tim chàng. Nhưng nàng chưa bao giờ nói với chàng về nàng. Nàng chỉ lắng nghe chàng, chỉ an ủi chàng, nàng Leo Dại bé nhỏ đó chỉ biết lắng nghe chàng mà chưa bao giờ để chàng lắng nghe nàng.
Cây Leo Dại
Nàng đã trở thành bạn chàng. Nàng vui lắm. Đã được chàng chia sẻ những điều thầm kín của trái tim chàng. Còn hơn cả những gì nàng từng mong đợi. Nàng hạnh phúc vì điều đó. Hạnh phúc vì được lắng nghe chàng. Với nàng như thế là đủ. Mặc dù nàng biết chàng yêu Nắng. Mặc dù nàng biết chàng chỉ coi mình là bạn. Mặc dù nàng biết chỉ nàng mới nghe thấy trái tim chàng còn chàng thì không bao giờ nghe thấy trái tim nàng. Nhưng nàng vẫn yêu. Vẫn mong chờ. Nàng tự so sánh mình với Nắng. Tự so sánh sự bé nhỏ, mờ nhạt của mình với vẻ đẹp rực rỡ, sáng trong của Tia Nắng. Và nàng lắng nghe trái tim chàng lần nữa. Lắng nghe để biết trái tim chàng không có nàng...không bao giờ có.
Tia Nắng
Nàng gặp Tia Nắng- Tia Nắng của chàng...Đến nàng cũng bị lóa mắt bởi vẻ đẹp rực rỡ của Tia Nắng.
Tia Nắng vẫn vui cười như không có gì nhưng nàng không còn cười nữa sau khi cây Leo Dại bé nhỏ ấy đã đi khỏi. Nàng bồn chồn với những điều Leo Dại đã nói với mình. Nàng đã quá ngây thơ và vô tâm để để ý đến những người xung quanh mình. Nàng đã lãng quên một thứ gì đó rất tốt đẹp trong cuộc đời nàng. Nàng nhận ra rằng nàng đã vô tình để chàng trong tận nơi sâu thẳm con tim. Chàng - Nho kiêu hãnh, hoàng tử của khu vườn mà nàng vẫn thường lui tới mỗi sớm mai, chàng kiêu hãnh và tuyệt đẹp, chàng hiên ngang trước gió và mây. Và nàng cũng yêu chàng, yêu từ rất lâu...Nhưng nàng đã vô tình bỏ quên mất điều đó, cho đến khi Leo Dại đến nói với nàng…
Nho
Nàng đã đến với chàng...Ôi, nàng đã đến với chàng. Ước mơ của chàng, nỗi khắc khoải của chàng. Nàng đã đến bên chàng...Nhưng sao chàng lại không cảm nhận được thứ hạnh phúc chàng đã mong chờ ngay từ giây phút đầu tiên chàng nhìn thấy nàng. Sao chàng lại thấy trống rỗng đến thế khi nàng đang ở bên chàng. Nàng không khiến chàng cười. Và nàng không thấu hiểu trái tim chàng, nàng sẽ không nhận ra tình yêu với chàng nếu không có người khác nói với nàng. Nàng không khiến trái tim chàng thấy ấm áp. Nàng không thể khiến lòng kiêu hãnh của chàng trùng xuống. Và chàng chợt nhận ra...Chàng không yêu nàng như chàng tưởng, không hề. Chàng chỉ tôn thờ nàng vì vẻ đẹp và sự mỏng manh của nàng. Chàng chỉ muốn nâng niu nàng vì nàng như bông hoa thủy tinh dễ vỡ. Nhưng tất cả những điều ấy không thể khiến trái tim chàng thấy ấm áp. Và lúc này đây, nàng ở bên nhưng chàng thấy sao nàng xa lạ. Bởi chàng đang nghĩ đến Leo Dại...Nàng mạnh mẽ và đầy sức sống dù nàng bé nhỏ. Nàng luôn mỉm cười dù nàng bị lu mờ. Nàng chưa bao giờ khóc dù chàng biết nàng đang cất giấu một nỗi đau trong tim. Nàng khiến chàng cười. Nàng khiến chàng thấy ấm áp. Nàng cao thượng và rạng ngời. Bề ngoài nàng mỏng manh và yếu ớt nhưng bên trong nàng là những giọt nhựa sống đang chảy mãnh liệt, là một trái tim bền bỉ và kiên trì, tràn đầy sức sống và lạc quan, nàng là cỏ dại nhưng trong mắt chàng, nàng lại đẹp hơn ngàn vạn đóa Hồng Nhung hay Thủy Tiên trong khu vườn này. Và quan trọng là chàng muốn bảo vệ nàng khỏi tất cả những thứ có thể đe dọa đến nàng. Tự nhiên chàng có một khao khát mãnh liệt rằng chàng có thể nghe được nỗi đau đớn đang khiến trái tim nhỏ bé của nàng đau đớn mỗi lúc nàng nghĩ đến nó.
Leo Dại
Chàng chắc hẳn đang hạnh phúc. Người đó đã đến bên chàng. Đã đem lại cho chàng tình yêu chàng mong ước. Chàng đang vui vẻ, trái tim chàng đang ấm lên. Chàng sẽ không còn đau nữa. Nhưng nàng vẫn còn...nàng sẽ đau đớn cho đến cuối cuộc đời này vì chàng đã ra đi...và vì nàng đã để chàng ra đi. Ôi, sao lúc này nàng lại đau đớn đến thế này, nàng, chính nàng là người đã để chàng ra đi, chính nàng là người đã đưa Nắng đến bên chàng cơ mà, tại sao lúc này nàng lại muốn giữ chàng cho riêng mình đến thế. Nàng sắp khô héo rồi, dù nhựa sống vẫn chảy trong từng tế bào của nàng, dù ngày ngày vẫn được hút dòng nước thơm ngọt lành của đất, nhưng nàng vẫn không thể chịu đựng được, vì trái tim nàng đang khô héo.
Nho
Chàng chắc chắn rằng nàng yêu chàng khi chàng nhìn thấy nàng âm thầm rơi nước mắt trong đêm khuya. Và chàng tự hỏi nàng đã rơi bao nhiêu nước mắt trong những đêm như vậy. Chàng quyết định sẽ nói ra điều trong trái tim chàng. Chàng không muốn chờ nữa...Và chàng không muốn nàng chờ thêm nữa...Chàng đã quá ngốc nghếch khi không nhận ra nàng, chàng đã mơ mộng về một thế giới quá xa lạ, nuôi dưỡng một ảo tưởng xa vời mà vô tình đánh mất đi điều quan trọng nhất đang gần kề mỗi ngày. Chàng đã quá vô tình. Và bây giờ, chàng sẽ sửa chữa điều đó.
Leo Dại
Chàng yêu nàng...
Chàng yêu nàng...
Và chàng yêu nàng...
Nàng đang hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tình yêu của nàng được đáp lại, chàng Hoàng tử kiêu hãnh và đẹp đẽ cuối cùng cũng nhìn thấu được trái tim nàng Leo Dại nhỏ bé.
Chàng Nho kiêu hãnh đã tìm thấy tình yêu đích thực của mình- nàng Leo dại bé nhỏ, mạnh mẽ. Chàng đã tìm thấy chính bản thân mình khi ở bên nàng.....
Cây Leo Dại
Ngày lại ngày, cây Leo dại bé nhỏ vẫn nhích dần, nhích dần lên cao để với tới Nho. Nho ở tít trên cao kia, chưa bao giờ nhìn thấy cây Leo dại bé nhỏ, chưa bao giờ nhìn thấy hay cảm nhận thấy những cố gắng của nàng để đến được gần chàng hơn. Chỉ có cây Leo dại là nhìn thấy Nho, vẫn ngày ngày âm thầm, lặng lẽ từng chút, từng chút một tiến đến bên chàng, vẫn ngày ngày mang nỗi đau đớn trong tim mình song hành cùng nỗi đau đớn trong trái tim kiêu hãnh của Nho. Chỉ có Leo Dại mới thấu hiểu được trái tim Nho đang rỉ máu, mới hiểu được những giọt nước mắt Nho đang ngăn không cho chảy qua khóe mi, mới hiểu được tình yêu khắc khoải, đợi chờ Nho dành cho Nắng, bởi nàng cũng như chàng, mang theo tình yêu âm thầm khắc khoải ấy. Ngày cũng như đêm, Nho không thể nghe thấy Leo Dại bé nhỏ, chỉ có Leo Dại nghe thấy tiếng trái tim Nho thổn thức, và cũng chỉ có nàng mới biết chàng đang đau đớn gấp bội lần vẻ ngoài kiêu hãnh của chàng.
Nho
Nho yêu Tia Nắng- một tình yêu âm thầm và đau đớn. Nhưng Nho chưa bao giờ cho ai biết điều này, vì lòng kiêu hãnh không cho phép chàng để ai đó biết mình đau đớn. Ngày ngày, Tia Nắng đến với khu vườn, rọi ánh sáng rực rỡ của nàng xuống tất thảy mọi thứ, kể cả Nho. Không có nàng, tất thảy những loài cây trong khu vườn này sẽ khô héo, cả chàng cũng vậy, sẽ khô héo rồi chết. Nàng yêu kiều và lỗng lẫy, nàng yêu ca hát và nhảy múa suốt ngày, nàng thuần khiết và ngây thơ, và nàng xuất hiện trong những giấc mơ của Nho. Nhưng tiếc rằng nàng chưa bao giờ để ý đến Nho, nàng coi chàng chỉ như những cây khác trong vườn, cần đến nàng cho sự sống. Những người bạn của chàng, họ biết chàng kiêu hãnh và đẹp đẽ, họ biết chàng vươn cao và tuyệt vời nhưng họ không bao giờ biết được trái tim chàng rỉ máu, đang đau đớn khắc khoải trong một nỗi nhớ không được gọi tên mỗi lúc chàng thấy nàng. Họ chưa bao giờ biết chàng vẫn khóc về đêm, chàng đánh mất niềm kiêu hãnh với chính bản thân mình, với chính những giấc mơ của mình. Người ta nói chàng là hoàng tử của khu vườn, nhưng Hoàng tử rồi dù có kiêu hãnh và mạnh mẽ đến đâu rồi cũng sẽ chết đi với thân xác và trái tim khô héo nếu chàng không có Công chúa của mình bên cạnh.
Cây Leo Dại
Cây Leo Dại vẫn ngày ngày kiên trì leo đến bên chàng Nho. Dù mỗi lúc cố vươn mình lên là mỗi lúc nàng phải gánh chịu nỗi đau đớn trong thân xác mỏng manh của mình. Nhưng nàng mặc kệ, nàng chỉ cần được đến bên chàng, chỉ cần được gần chàng. Nàng vẫn cần mẫn với công việc của mình, và vẫn mang nỗi đau của mình và...cả của chàng. Nàng không mong đợi chàng nhận ra mình, nàng chỉ muốn chàng sẽ làm bạn với nàng khi nàng đến bên cạnh chàng, mà không, nàng cũng không mong được làm bạn, nàng chỉ mong có thể đứng bên cạnh chàng. Nàng chỉ hy vọng cùng san sẻ nỗi đau với chàng.
Nho
Chàng thích thú khi một sáng nọ mở mắt, chàng thấy một cây Leo Dại bé nhỏ đang ở bên cạnh. Chàng mỉm cười với cây Leo Dại e lệ, nụ cười dịu hiền nhưng nụ cười ấy giống như nụ cười một vị Hoàng tử ban phát cho thần dân của mình hơn. Chàng thích thú với cách nàng nhìn thế giới xung quanh. Chàng thích thú với cách nàng vượt qua những điều tự nhiên đã sắp đặt cho nàng để vươn mình tới tận ngọn cây xa này. Chàng thấy mình có thể chia sẻ với nàng nhiều thứ, rất nhiều...kể cả điều thầm kín trong trái tim chàng. Nhưng nàng chưa bao giờ nói với chàng về nàng. Nàng chỉ lắng nghe chàng, chỉ an ủi chàng, nàng Leo Dại bé nhỏ đó chỉ biết lắng nghe chàng mà chưa bao giờ để chàng lắng nghe nàng.
Cây Leo Dại
Nàng đã trở thành bạn chàng. Nàng vui lắm. Đã được chàng chia sẻ những điều thầm kín của trái tim chàng. Còn hơn cả những gì nàng từng mong đợi. Nàng hạnh phúc vì điều đó. Hạnh phúc vì được lắng nghe chàng. Với nàng như thế là đủ. Mặc dù nàng biết chàng yêu Nắng. Mặc dù nàng biết chàng chỉ coi mình là bạn. Mặc dù nàng biết chỉ nàng mới nghe thấy trái tim chàng còn chàng thì không bao giờ nghe thấy trái tim nàng. Nhưng nàng vẫn yêu. Vẫn mong chờ. Nàng tự so sánh mình với Nắng. Tự so sánh sự bé nhỏ, mờ nhạt của mình với vẻ đẹp rực rỡ, sáng trong của Tia Nắng. Và nàng lắng nghe trái tim chàng lần nữa. Lắng nghe để biết trái tim chàng không có nàng...không bao giờ có.
Tia Nắng
Nàng gặp Tia Nắng- Tia Nắng của chàng...Đến nàng cũng bị lóa mắt bởi vẻ đẹp rực rỡ của Tia Nắng.
Tia Nắng vẫn vui cười như không có gì nhưng nàng không còn cười nữa sau khi cây Leo Dại bé nhỏ ấy đã đi khỏi. Nàng bồn chồn với những điều Leo Dại đã nói với mình. Nàng đã quá ngây thơ và vô tâm để để ý đến những người xung quanh mình. Nàng đã lãng quên một thứ gì đó rất tốt đẹp trong cuộc đời nàng. Nàng nhận ra rằng nàng đã vô tình để chàng trong tận nơi sâu thẳm con tim. Chàng - Nho kiêu hãnh, hoàng tử của khu vườn mà nàng vẫn thường lui tới mỗi sớm mai, chàng kiêu hãnh và tuyệt đẹp, chàng hiên ngang trước gió và mây. Và nàng cũng yêu chàng, yêu từ rất lâu...Nhưng nàng đã vô tình bỏ quên mất điều đó, cho đến khi Leo Dại đến nói với nàng…
Nho
Nàng đã đến với chàng...Ôi, nàng đã đến với chàng. Ước mơ của chàng, nỗi khắc khoải của chàng. Nàng đã đến bên chàng...Nhưng sao chàng lại không cảm nhận được thứ hạnh phúc chàng đã mong chờ ngay từ giây phút đầu tiên chàng nhìn thấy nàng. Sao chàng lại thấy trống rỗng đến thế khi nàng đang ở bên chàng. Nàng không khiến chàng cười. Và nàng không thấu hiểu trái tim chàng, nàng sẽ không nhận ra tình yêu với chàng nếu không có người khác nói với nàng. Nàng không khiến trái tim chàng thấy ấm áp. Nàng không thể khiến lòng kiêu hãnh của chàng trùng xuống. Và chàng chợt nhận ra...Chàng không yêu nàng như chàng tưởng, không hề. Chàng chỉ tôn thờ nàng vì vẻ đẹp và sự mỏng manh của nàng. Chàng chỉ muốn nâng niu nàng vì nàng như bông hoa thủy tinh dễ vỡ. Nhưng tất cả những điều ấy không thể khiến trái tim chàng thấy ấm áp. Và lúc này đây, nàng ở bên nhưng chàng thấy sao nàng xa lạ. Bởi chàng đang nghĩ đến Leo Dại...Nàng mạnh mẽ và đầy sức sống dù nàng bé nhỏ. Nàng luôn mỉm cười dù nàng bị lu mờ. Nàng chưa bao giờ khóc dù chàng biết nàng đang cất giấu một nỗi đau trong tim. Nàng khiến chàng cười. Nàng khiến chàng thấy ấm áp. Nàng cao thượng và rạng ngời. Bề ngoài nàng mỏng manh và yếu ớt nhưng bên trong nàng là những giọt nhựa sống đang chảy mãnh liệt, là một trái tim bền bỉ và kiên trì, tràn đầy sức sống và lạc quan, nàng là cỏ dại nhưng trong mắt chàng, nàng lại đẹp hơn ngàn vạn đóa Hồng Nhung hay Thủy Tiên trong khu vườn này. Và quan trọng là chàng muốn bảo vệ nàng khỏi tất cả những thứ có thể đe dọa đến nàng. Tự nhiên chàng có một khao khát mãnh liệt rằng chàng có thể nghe được nỗi đau đớn đang khiến trái tim nhỏ bé của nàng đau đớn mỗi lúc nàng nghĩ đến nó.
Leo Dại
Chàng chắc hẳn đang hạnh phúc. Người đó đã đến bên chàng. Đã đem lại cho chàng tình yêu chàng mong ước. Chàng đang vui vẻ, trái tim chàng đang ấm lên. Chàng sẽ không còn đau nữa. Nhưng nàng vẫn còn...nàng sẽ đau đớn cho đến cuối cuộc đời này vì chàng đã ra đi...và vì nàng đã để chàng ra đi. Ôi, sao lúc này nàng lại đau đớn đến thế này, nàng, chính nàng là người đã để chàng ra đi, chính nàng là người đã đưa Nắng đến bên chàng cơ mà, tại sao lúc này nàng lại muốn giữ chàng cho riêng mình đến thế. Nàng sắp khô héo rồi, dù nhựa sống vẫn chảy trong từng tế bào của nàng, dù ngày ngày vẫn được hút dòng nước thơm ngọt lành của đất, nhưng nàng vẫn không thể chịu đựng được, vì trái tim nàng đang khô héo.
Nho
Chàng chắc chắn rằng nàng yêu chàng khi chàng nhìn thấy nàng âm thầm rơi nước mắt trong đêm khuya. Và chàng tự hỏi nàng đã rơi bao nhiêu nước mắt trong những đêm như vậy. Chàng quyết định sẽ nói ra điều trong trái tim chàng. Chàng không muốn chờ nữa...Và chàng không muốn nàng chờ thêm nữa...Chàng đã quá ngốc nghếch khi không nhận ra nàng, chàng đã mơ mộng về một thế giới quá xa lạ, nuôi dưỡng một ảo tưởng xa vời mà vô tình đánh mất đi điều quan trọng nhất đang gần kề mỗi ngày. Chàng đã quá vô tình. Và bây giờ, chàng sẽ sửa chữa điều đó.
Leo Dại
Chàng yêu nàng...
Chàng yêu nàng...
Và chàng yêu nàng...
Nàng đang hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tình yêu của nàng được đáp lại, chàng Hoàng tử kiêu hãnh và đẹp đẽ cuối cùng cũng nhìn thấu được trái tim nàng Leo Dại nhỏ bé.
Chàng Nho kiêu hãnh đã tìm thấy tình yêu đích thực của mình- nàng Leo dại bé nhỏ, mạnh mẽ. Chàng đã tìm thấy chính bản thân mình khi ở bên nàng.....
ST